Tiểu Thái trả lời cho có lệ: ''Chúng ta hãy lấy tiền trước, sau đó tìm đường trốn đi. Làm xong những việc này, chúng ta có thể báo thù, cũng có thể lập tức rời đi. Nếu chúng ta trả thù trước chẳng khác nào giật đuôi rắn, trong tay không có tiền, chạy trốn cũng không dễ dàng. Ba nói đúng không?''
Lão Thái gật đầu, ông ta nói: ''Con nói đúng, nghe theo lời con.''
Tiểu Thái: ''Được rồi, mấy ngày nay chúng ta cẩn thận điều chỉnh kế hoạch đi."
Khương Bảo Hồng xen mồm vào: "Rất nhiều người trong khu nhà của họ đã nghỉ làm, con muốn nhân lúc không có ai vào trộm đồ, đâu có dễ dàng như vậy?''
Tiểu Thái: ''Cho nên con mới nói, chúng ta cần tìm một cơ hội thích hợp, đương nhiên, nếu thật sự không được, trói một hai người vào cũng không sao, chúng ta hãy lên kế hoạch sẵn sàng. Con nghĩ như thế này, trong khu tập thể đều là dân thường, đầu óc cũng không linh hoạt lắm, đều là dân lao động, không có kiến thức không năng lực, chúng ta đối phó với họ trước, cướp tiền của bọn họ chắc sẽ không lập tức nghĩ đến chúng ta, sau đó chúng ta tiếp tục theo dõi, ra tay với Hồ Tuệ Tuệ. Chúng ta có thể đánh Lão Trịnh và Hồ Tuệ Tuệ để bọn họ không kịp trở tay, nhưng nếu chúng ta ra tay với Hồ Tuệ Tuệ trước, bọn họ ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm, một khi đã phát hiện ra dấu vết, sẽ lập tức để ý đến chúng ta, chúng ta sẽ không thể tiến hành bước tiếp theo, vậy chẳng phải có lợi cho bọn họ sao? Chúng ta cứ lấy tiền trước, báo thù sau, nếu không lấy được tiền, còn báo thù gì nữa?''
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây