Bác gái Vương: “Ông ta vẫn muốn tìm một đứa con gái hoàng hoa khuê nữ, không phải là nhờ tôi giới thiệu đó sao?
Nhắc tới chuyện này, khóe miệng của bác gái Vương giật giật, mang theo vài phần không thể tin tưởng oán giận với Triệu Quế Hoa: “Tôi chưa từng thấy người không biết xấu hổ như vậy. Bà biết nhà ông ta yêu cầu gì không? Nhà ông ta yêu cầu cô gái người ta phải là lần đầu kết hôn, còn phải dưới 25 tuổi. Nói là lớn tuổi khó sinh, Bạch Phấn Đấu nhà ông ta đã 31 rồi, à không, qua tết rồi, anh ta đã 32. Không biết xấu hổ sao! Trừ cái này ra còn phải có công việc đàng hoàng, trong nhà không có gánh nặng, vẻ ngoài dáng người tương đương Vương Hương Tú là được, muốn bảo đảm có thể sinh con trai. Đồng thời điều kiện của gia đình cũng không thể kém, điều kiện gia đình tốt nhất giống Khương Lô. Còn nếu không giống Khương Lô, thì cũng phải sánh với gia đình Minh Mỹ nhà bà. Không thể kém hơn.
Nói tới đây, bác gái Vương chửi một câu, nói: “Nhà ông ta sao dám nói thế chứ! Tôi mẹ nó nghe xong mà chấn kinh.
Thật ra bà không muốn nói bậy, nhưng đây thật sự là không nhịn được mà. Bà làm mai mối cũng đã mười mấy năm, đây là lần đầu tiên gặp được người không biết khiêm tốn như thế. Bà thấp giọng: “Bà nói xem ông ta có phải điên hay không.
Triệu Quế Hoa cũng bị chấn kinh, bà rất khẳng định gật đầu, nói: “Điên rồi, hơn nữa bệnh cũng không nhẹ. Nhưng chỉ cần là một cô gái nhỏ có công việc đàng hoàng lại dưới 25 tuổi, ai muốn tìm nhà ông ta chứ? Chưa kể những điều kiện sau đó, nghĩ gì vậy. Hồi Khương Lô kết hôn, đồ cưới là một chiếc xe đạp, một cái máy may, còn có một chiếc đồng hồ. Đây chính là ba thứ quan trọng để cưới đó, nhà bình thường không mua nổi. Đây chính là kỉ lục độc nhất của chúng ta, đến bây giờ chưa có người phá. Ông ta dám sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây