Chu Quần bị gọi tên, suy nghĩ một chút rồi nói: “Chuyện hôm nay vốn cháu không muốn cho ý kiến, dù gì thì mẹ cháu cũng là người bị thương. Nếu như cháu thiên vị mẹ cháu, mọi người chắc chắn nói cháu là con trai của người trong cuộc, nói chuyện không đáng tin. Nếu như cháu nói nhà họ Tô đáng thương, đối với mẹ cháu đó cũng là việc làm tổn thương bà ấy, dù sao mẹ cháu cũng lớn tuổi như vậy, lại là bị tội. Cháu hiểu mẹ cháu nói chuyện khó nghe, nhưng cũng vì bà ấy cực kỳ tức giận, mọi người suy nghĩ thử xem nếu đổi thành mình, ăn tết mà gặp phải chuyện như vậy, trong lòng có cảm giác gì. Thật ra thì mẹ cháu cũng không phải chỉ muốn bồi thường tiền, chỉ là trong lòng bà ấy không hề dễ chịu, nén sự tức giận này.
Anh ấy vừa nói như vậy, mọi người lập tức gật đầu, sôi nổi cảm khái: “Chu Quần vẫm còn biết chút lý lẽ.
“Chu Quần là người đứng đắn.
Nhưng mà mọi người không nghĩ tới, lời nói của Chu Quần giống như không nói vậy, Chu Quần: “Mẹ cháu chỉ là muốn xả giận, nếu nói muốn mượn chuyện này để đòi bao nhiêu tiền, vậy chắc chắn là không có. Dù sao thì nhà bác gái Tô khó khăn, nhà chúng cháu cũng hiểu được, dù muốn đòi một lời giải thích, chúng cháu cũng không thể nào ép người quá đáng đúng không?
Vương Hương Tú cắn môi nhìn Chu Quần, lộ ra sắc mặt cảm kích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây