Sau này li hôn, hai đứa bé sẽ giao cho mẹ anh trông coi, mặc dù sẽ khiến mẹ vất vả một chút, nhưng ít nhiều gì thì tính tình của mấy đứa nhỏ sẽ có thể tốt hơn.
Nhớ tới con mình, anh càng thêm nhăn mặt: “Tô Xảo Hồng, cô đừng tìm tôi để nói tới con, cô còn mặt mũi nói tới con mình sao? Trong lòng cô có hai đứa bé kia sao? Hiện tại con sẽ đem về cho mẹ tôi trông nom, cô cũng không cần đề cập tới bọn nhỏ mà khóc than làm gì, bọn nhỏ ở với mẹ tôi so với ở bên cô tốt hơn nhiều.”
Tô Xảo Hồng không dám tin mà nhìn qua Cố Kiến Đảng, cô không ngờ tới một người như Cố Kiến Đảng đây, ấy vậy mà lại nhẫn tâm đến mức nào mà có thể đem cô đuổi ra khỏi nhà?
“Anh không thể như thế được đâu, anh nhẫn tâm đuổi em đi, em biết sống như thế nào đây....” Cô nói nửa chừng liền ôm mặt khóc, khóc đến mức không còn giữ chút thể diện nào nữa rồi.
Cố Kiến Đảng lại không hề đau lòng chút nào, quay đầu nhìn về phía bên cạnh Đồng Chiêu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây