Cô biết người đó và Tiêu Cạnh Việt bây giờ không liên quan, bởi vì người không để ý tới cô kia căn bản không phải anh, nhưng vẫn là nhịn không được nói một câu, muốn trút xuống những đau thương trong lòng.
Tiêu Cạnh Việt lại hiểu lầm, cho là cô giận bản thân mình trước đây không thể trở về xem cô.
“Xin lỗi, Mật Nha Nhi, anh biết anh sai rồi, đều trách anh, đều tại anh...”
Mật Nha Nhi lại mở to đôi mắt ngấn lệ, ngửa mặt lên, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi của anh, chỗ đó có một cái má lúm đồng tiền.
“Không có sao... Em, em tha thứ cho anh...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây