Tiêu Cạnh Việt nói chuyện này, ngược lại là gợi lên một chuyện khác trong lòng của Mật Nha Nhi.
Sau khi cậu nhỏ và mợ kết hôn, hai người họ đối nhân xử thế thật sự rất tốt, ở chung với mọi người hết sức vui vẻ, cứ như diều gặp gió vậy. Tuổi của mợ cũng không lớn lắm, chỉ hơn Mật Nha Nhi có sáu tuổi, nhưng làm việc lại rất cẩn thận, hơn nữa con người cũng hoạt bát sáng sủa, thích nói thích cười, ôn nhu săn sóc, rất kiên nhẫn mà ngồi nói chuyện với ông bà ngoại. Từ năm trước, mợ đã ngỏ ý để ông bà ngoại chuyển về sống cùng với bọn họ, nhưng ông bà ngoại vẫn kiên quyết không chịu, vì ông bà ngoại nhớ đến cô con dâu trước kia vì chuyện này mà cãi nhau, lần này họ nhất quyết không đi, sợ ảnh hưởng đến sinh hoạt của đôi vợ chồng trẻ.
Bọn họ cảm thấy nếu sau này có con thì để bọn họ chăm sóc, trông chừng cũng được, hoặc là nếu cần tiền, bọn họ cũng có thể giúp đỡ. Nhưng bọn họ nhất quyết không đồng ý dọn đến, vì bọn họ cảm thấy mình còn có thể đi có thể làm, không cần sự trợ giúp của ai cả, cứ để bọn họ tự sống với nhau là được.
Cậu nhỏ bởi vì chuyện này cũng lo lắng, khuyên vài lần nhưng cũng không có kết quả. Cuối cùng cậu chỉ có thể dành thời gian sau mỗi khi tan làm, đến chỗ ông bà ngoại, cuối tuần thì cùng với mợ tới, lái xe chở ông bà ngoại đi dạo phố hoặc làm gì đó.
Nhưng bây giờ mợ đang mang thai, không biết sau này sẽ thế nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây