Họ nâng ly chúc rừng và reo hò, mọi người ăn uống dùng bữa, hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc mà trước kia không thể tưởng tượng được.
Mật Nha, Tiêu Cạnh Việt đang cùng ngồi với Trư Mao, Nha Cẩu và mấy người anh họ trong nhà. Ngoại trừ Mật Nha, Trư Mao và Nha Cẩu ra, thì sáu người anh họ khác đều đã kết hôn sinh con. Có người làm việc trong huyện, cũng có người tham gia vào chi nhánh công ty bất động sản của Cố Kiến Quốc. Trư Mao đã đi làm rồi, sau khi tốt nghiệp cậu đã xin vào một phòng ban của chính phủ, sau này muốn một lòng vì nhân dân phục vụ. Còn Nha Cẩu năm nay mới thi đậu vào đại học Thanh Hoa, trở thành nghiên cứu sinh khoa Cơ Khí.
Lúc đầu Mật Nha còn trêu chọc Nha Cẩu vì chuyên ngành của cậu, năm đó tại sao Nha Cẩu lại trở nên chăm chỉ học tập, chỉ bởi vì làm hư một chiếc bút máy mà muốn biết nguyên lý trong đó. Cứ thế suốt nhiều năm trôi qua, thực ra ngay cả bản thân Nha Cẩu cũng không nhớ rõ chuyện này, nhưng quay đi quẩn lại, khi bước vào khoa Cơ Khí, mới đột nhiên nhớ ra.
Thế hệ trẻ của nhà họ Cố, phía trên có sáu người anh họ và sáu người chị dâu, tất cả đều có mặt. Phía dưới là Trư Mao, Nha Cẩu, sau đó là Mật Nha và Tiêu Cạnh Việt, toàn bộ mười sáu người, chiếc bàn tròn lớn suýt chút nữa đã không thể ngồi đủ.
Người lớn nhất trong số đó là Cố Lập Dũng đã ba mươi tuổi, độ tuổi trưởng thành, con người cũng thành thục, bây giờ đã là thư ký huyện uỷ trong huyện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây