Tiêu Cạnh Việt vừa mới bước ra từ phòng thực nghiệm, bận rộn cả ngày trời, tuy vẫn mang quần tây áo sơ mi nhưng vẫn mặt mày vẫn có chút lấm lem, vừa nghe nói Đồng Vận và Cố Kiến Quốc đến liền vội vàng chạy qua.
Đồng Vận và Cố Kiến Quốc khá nhiệt tình với Tiêu Cạnh Việt, dù sao trước kia cũng có giao tình.
Chỉ có điều, giao tình có nhiều đến đâu cũng không chống đỡ được bàng hoàng khi nghe tin Tiêu Cạnh Việt đã cuỗm mất con gái mình.
Anh em Cố Kiến Đảng và Cố Kiến Quốc cũng đã lâu không gặp, hiện tại mọi người gặp nhau ở Bắc Kinh, lại ở khách sạn xa hoa như vậy, sau khi ngồi xuống, đương nhiên trong lòng có rất nhiều cảm xúc. Ngẫm lại, hai mươi năm trước, mấy anh em ở trong căn phòng phía tây chật hẹp kia, cả nhà ở một gian nhỏ như vậy, bình thường ăn cơm đều là thức ăn thô, thi thoảng được ăn một cái bánh bột ngô là đều giống như ngày lễ.
Lúc ấy người dân quá nghèo, nghèo đến mức trưởng lão lớn tuổi cũng chưa thấy tiền trông như thế nào. Khi đó kể cả là to lớn như lão đại, cũng vô dụng, cứ có một thân sức lực, đều phải cùng người lớn ra ngoài kiếm công phận, bạn dù có cố gắng hơn nữa, quanh năm suốt tháng cũng không nhiều hơn người khác mấy công.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây