Bây giờ đã dạy cho cậu ta một bài học, người cậu ta muốn ăn người đứng đầu cũng đã cho phép rồi. Vậy nên chuyện này xem như đã xong, hắn cũng nên chấp nhận, nhưng sao nhìn hai họ liếc mắt đưa tình, cậu lại cảm thấy khó chịu như vậy.
Mầm non cậu chăm sóc, yêu thương từ nhỏ, bị người ta đào đi mất rồi.
Đang miên man suy nghĩ, không biết thế nào. Bà Đồng đã chuyển chủ đề lên người cậu.
“Mẹ nói con cũng lớn tuổi vậy rồi, rốt cuộc con và Nhất Nhụy định bao giờ mới sinh con? Hôm qua, mẹ có nói chuyện với mẹ của Nhất Nhụy, bà ấy nói bà ấy cũng rất sốt ruột. Nhưng nói với Nhất Nhụy thì nó luôn bảo công việc bận. Con nói xem công việc quan trọng, vậy có con không quan trọng sao?”
Vừa nghe đến đề tài này, Đồng Chiều liền cảm thấy bất lực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây