Tiêu Cạnh Việt nhìn bộ dạng hối hận và chán nản của Mật Nha, trong lòng lập tức sinh ra ý nghĩ - thương xót, hận không thể ôm lấy cô vào lòng dỗ dành một phen, chỉ là Lục Khuê Chân ở đây, lại trước mặt mọi người, thật không dễ dàng gì để biểu diễn, anh không thể không mỉm cười nhìn cô, cũng không nói lời nào.
Thực ra anh ở nước ngoài mấy năm, dù cho trong xương cốt vẫn vẫn còn truyền thống chững chạc kín đáo của đàn ông thời đại này, nhưng mà rốt cuộc kiến thức rộng rãi, giữa nam nữ kết giao, nói một câu “Iloveyou “ cũng hiểu được, hoặc là bình thường lúc ở chung ôm ấp một cái, cũng cảm thấy chưa chắc đã không thể. Mặc dù anh không có người yêu, nhưng bạn bè và những người xung quanh anh, nói về người yêu cũng rất nhiều, rất nhiều, thế nên cũng không phải là thực sự như đơn thuần bảo thủ không biết gì cả.
Chẳng qua là rất nhiều chuyện, biết là một chuyện, chính mình trải nghiệm lại là một chuyện. Lần thổ lộ đầu tiên, chưa chắc đã không trực tiếp nói câu “Iloveyou”, sau đó nắm tay người yêu của mình, nói cho cô ấy ước nguyện duy nhất của mình là được nắm tay đến đầu bạc răng long, chỉ có điều nhìn dáng vẻ trong sáng và xinh đẹp của Mật Nha, làm sao cũng không thốt lên lời được.
Sau khi ở chung với nhau, rất nhiều lúc, lòng nóng như nham thạch, chưa chắc đã không nghĩ đến chuyện này chuyện kia, lãng mạn như trong phim Tây, cô ấy sẽ như thế nào, nhưng dù sao vẫn muốn, tuổi cô vẫn còn nhỏ, còn chưa tốt nghiệp đại học, nếu thật sự có chuyện gì, sẽ không tốt với cô.
Muôn vàn suy nghĩ, tất cả cố kỵ, đều chỉ có thể nhịn xuống
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây