“Ngốc quá, sao dễ hỏng vậy được.” Tiếng cười trầm thấp của Tiêu Cạnh Việt rung động bên tai cô, vô cùng dịu dàng: “Yên tâm, em tùy tiện dùng thế nào anh cũng sửa được.”
Lúc anh ấy cười giọng anh ấy quá nhẹ quá dịu dàng, dường như còn tản ra mùi rượu ngọt ngào, mang theo âm điệu run rẩy gợi cảm tiến vào màng nhĩ cô, khiến cho nửa mặt cô tê dại.
Có lẽ đây chính là điện giật trong truyền thuyết?
Cô nhìn chằm chằm màn hình máy tính hai màu đen trắng, nhất thời hơi không biết phải làm gì tiếp theo.
Giờ này khắc này cô mới ý thức được, Tiêu Cạnh Việt cứ như vậy đứng ở phía sau cô, khom lưng, hai bàn tay to nắm tay cô đặt trên màn hình, cho nên tư thế này, giống như anh ấy đang ôm cô từ phía sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây