Cố Kiến Đảng là đàn ông trong nhà đương nhiên sẽ không đi để ý mấy cái việc cỏn con này: “Không phải mẹ đã nói là sẽ nuôi một con khác không được sao! Chưa nói đến việc người ta là em trai Đồng Vận, cũng là lần đầu tới đây, giết con gà thì thế nào? Không nên sao? Người ta còn cho mẹ của chúng đồ quý giá kìa, em không có kiến thức thì làm sao biết cái đó khó khăn lắm mới mua được! Đừng nói đến hiện tại chúng ta là người nông thôn muốn mua là không thể nào, mà cho dù là người ở trong Bắc Kinh, muốn mua một hộp cũng khó khăn đến cỡ nào. Mấy cái đó là đồ của lãnh đạo cao cấp biếu tặng cho nhau thôi, dân thường như chúng ta không có cửa đâu, em biết không hả?”
“Vậy thì thế nào, em cũng không có ăn được! Trứng gà chỉ cần gom để dành thì ít ra Nha Cẩu nhà chúng ta vẫn có bánh ăn!”
Nha Cẩu bây giờ đã tám tháng, hiện tại đã có thể ăn bánh mềm mềm, cũng như ăn một chút cháo. Tuy nói sữa mạch nha là không có cửa cho con của cô, thế nhưng mà canh trứng gà thì có thể ăn.
Mà bây giờ làm thịt một con gà, so với Đồng Vận được ăn nước đường đỏ trứng gà thì việc lần này càng làm cho Tô Xảo Hồng đau lòng. Đây không phải là đang ăn gà không đâu mà là đang ăn đồ ăn sau này của Nha Cẩu nhà cô đấy!
Cố Kiến Đảng nhìn thấy vợ của mình tính toán chi li những việc này cũng không biết nói sao cho phải: “Người ta còn cho Trư Mao kẹo và bánh bích quy nữa kìa, sao em không nói luôn đi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây