Thật ra bây giờ trong lòng Tiêu Cạnh Việt hoàn toàn không quan tâm đến vịt quay hay cà phê Mocha gì cả mà vẫn còn đang nghĩ đến cảnh tượng lúc nãy trong rạp phim, nhìn sang Mật Nha ở bên kia bàn, chỉ thấy cô mặc một chiếc áo bông màu trắng ngắn tay, cổ áo may một đường bèo nhún, mái tóc đen nhánh được buộc thành hai bím tóc hai bên buông xuống theo bả vai, tựa như một bông sen đang chớm nở trong hồ vô danh, thanh nhã động lòng người.
Mật Nha vốn dĩ đang một lòng nghiên cứu xem vịt quay mà đi kèm với cà phê Mocha rốt cuộc ăn thế nào, ai biết anh cứ nhìn mình chằm chằm như thế, điều này khiến cô thấy không được tự nhiên lắm.
Ánh mắt anh cứ nhìn cô cháy bỏng như thế, đến nỗi cô cũng không biết nhìn đi đâu nữa.
“Mật Nha này, chú dì dạo này có bận không? Công việc thế nào, có thuận lợi không?” Tiêu Cạnh Việt ý thức được bản thân mình thất lễ, vội vàng kiếm chuyện nói để lấp liếm.
“Cha mẹ em dạo này tốt lắm, mẹ em giờ đã là phó giám đốc ngân hàng huyện rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây