Mật Nha khó tin nhìn chằm chằm người này, trên thế giới sao lại có loại người thế này, biết rõ là làm khó người ta mà vẫn làm, đã làm khó người ta rồi còn khoe mẽ?
“Thật ra nếu em không thích thì không cần...”
Ánh mắt bình thản lạnh nhạt của Lục Khuê Chân gắt gao dừng lại trên người Mật Nha, anh ta khẽ nói như vậy.
“Không cần?”
Thật ra cô gọi anh ta một tiếng anh cũng chẳng mất mát gì, gọi anh là sẽ chết người à? Không. Thế thì cô gọi thêm mấy tiếng cũng chẳng sao, chẳng có gì to tát cả!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây