Ngay sau đó Đồng Chiêu đưa Mật Nha đến nơi tân sinh viên báo danh, dựa theo giấy báo nhập học đi nhận ga trải giường màu xanh lam họa tiết ca rô, vỏ chăn màu xanh lá cây nhạt cùng với ruột chăn màu trắng giống nhau, rồi lại đi đổi thẻ cơm căng tin các thứ, cuối cùng là đi nhận chìa khóa vào ký túc xá.
Lúc này một phòng ký túc xá có ba cái giường tầng bằng khung sắt màu xanh lá, có thể ở được sáu người, sát đó còn có một cái bàn vuông sơn mài màu xanh lá cây, trên bàn đặt một cái phích nước lồng chim bồ câu vỏ sắt.
Ký túc xá này bày biện cũng tương đương với những gì Mật Nha thấy sau này, điều duy nhất không giống có lẽ chỉ là sau này không còn phích nước lồng chim bồ câu vỏ sắt nữa. Mật Nha chọn một giường trên bên cạnh cửa sổ, còn có thể ngắm hoa cỏ bên ngoài.
Lúc này trong ký túc xá đã có mấy nữ sinh, dáng vẻ ước chừng vừa độ mười tám, mười chín tuổi, có vẻ như đều lớn tuổi hơn Mật Nha. Bọn họ nhìn thấy Mật Nha bước vào đều có chút ngạc nhiên, sau đó nữa nhìn thấy Đồng Chiêu thì không rời mắt đi được nữa.
Đồng Chiêu năm nay hơn ba mươi tuổi, đang ở độ tuổi đẹp nhất đời người, cậu đã rũ bỏ nét ngây ngô thuở trước, trở nên trưởng thành và chín chắn, tuy quần áo giản dị nhưng không thể ngăn được sức hút toát ra từ mỗi động tác giơ tay nhấc chân của cậu. Lại bởi vì con người cậu thích nói thích cười, trông cậu không có vẻ gì là già cả, người không biết còn tưởng đâu cậu mới chừng hai mươi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây