Bà Cố suy nghĩ cả buổi, chầm chậm nói: “Kỳ thật con cũng không cần quá lo lắng, loại hạt giống kia, giả như không thể cho chúng ta sản lượng gấp ba, vậy thì gấp hai, thậm chí sản lượng bình quân tóm lại vẫn có thể, vô luận là loại hạt giống gì, chỉ cần xử lý tốt, sau đó trồng xuống, tóm lại chắc chắn có thể sinh lương, có thể sinh lương thực liền không phải vấn đề gì. Vả lại mười dặm tám thôn quanh đây, không phải độc mỗi đại đội sản xuất chúng ta chọn phương án này, lần này phải đi theo số đông thôi, mặc dù không lấy được lợi ích lớn, nhưng không đến nỗi nhận lại thiệt thòi lớn.”
Đây cũng là kinh nghiệm bao nhiêu năm dạy dỗ của bà Cố, mọi thứ không thể phát triển riêng biệt, luôn phải có những thời điểm đi theo số đông mới tốt.
Ví dụ như khi muốn gọi ‘hố đen’, liền có thể cân nhắc cho rằng đấy là Phẩn Đôi. Còn khi phải gọi người nhà, dứt khoát phải là gọi Vệ Quốc.
Tuyệt đối đừng nghĩ muốn trở nên đặc biệt, súng săn chỉ nhắm vào chim đầu đàn, làm người không thể quá tách biệt, đến cuối cùng người ta đều sẽ nhắm vào người đó, chịu thiệt cũng chỉ có người đó!
Trần Thắng Lợi nghĩ nghĩ: “Thím nói rất đúng. . .”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây