Kha Nguyệt đã không nghĩ thông suốt trước, mình thì không như thế. Người một nhà không cần thiết phải tính toán quá nhiều, như người xưa cũng đã nói, người ta không có quá nhiều tiêu chuẩn, chỉ ngóng trông cưới về một nàng dâu có thể trông nom việc nhà, đồng thời quán xuyến đồng áng. Mình đã nói rằng mình không nhất định là có thể sẽ sinh được con trai cho họ, họ cũng nói là con trai hay con gái đều tốt, chỉ cần có huyết mạch là được. Mình cảm thấy những việc này vẫn nằm trong giới hạn chịu đựng được, theo như nhu cầu của đôi bên!”
Mạc Noãn Noãn nhíu mày: “Cô nói cô dâu có trách nhiệm trông nom việc nhà lo việc đồng áng, đây là có ý gì, không phải cả nhà chồng chỉ trông cậy vào cô dâu giặt quần áo nấu cơm hầu hạ mẹ chồng, lại kiêm thêm quản lý đủ loại việc lớn nhỏ trong nhà ngoài nhà à?!”
Muốn cô vì một cái thành phần tốt, đi hầu hạ bốn người đàn ông nông thôn cùng một bà lão tai biến nằm liệt giường, cô thà chết cũng không nguyện ý.
Nói đến đây, Mạc Noãn Noãn như thể nghĩ tới điều gì, vội vàng giải thích: “Đương nhiên nhà chồng Đồng Vận không tính, kỳ thật suy nghĩ của mẹ chồng cô cùng người nông dân nơi này không giống nhau, bà trước đây không phải là phần tử trí thức sao, là người học sâu hiểu rộng, cũng hiểu lý lẽ, cô gả qua nhà bọn họ là số mạng cô tốt.”
Đồng Vận nghe đến đây, ngược lại nhớ tới sự tình kia của Cố Kiến Đảng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây