Động tác này quá nhanh, cô bé có chút không kịp trở tay, công phu kêu khóc đột nhiên không kịp thu hồi, không có cách nào khác, dù sao cũng nên có chút dư vị, không thể đột nhiên bộc phát, nhưng lại chỉ trong chốc lát mà ngừng lại được.
Bên kia mẹ chồng nàng dâu hai người còn đang không ngừng đấm nhau túi bụi, bên này Mật Nha được Tiêu Vệ Đông ôm vòng qua một cái dốc núi, tới khi không còn nhìn thấy ruộng lúa bên kia nữa, lúc này mới dừng lại.
Tiêu Vệ Đông cúi đầu xem xét, Mật Nha đã ngừng khóc, hai tay còn ôm thật chặt quả đào mật lớn kia, tay nhỏ dùng sức ôm chặt như khi bú sữa mẹ, giống như chỉ sợ quả đào mật của cô bé bị người khác đoạt đi mất.
Mà trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia của bé con, ngoại trừ bên phải có một điểm trầy da màu đỏ, căn bản một giọt nước mắt cũng đều không có, ngay cả nơi hốc mắt xinh xắn kia cũng không có tí ướt át nào.
Chuyện này…. Là sao chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây