Đồng Vận nhắc nhở nói: “Kha Nguyệt, cô mới vừa sinh em bé như vậy, hiện tại ở đây làm sao có sức mà khom người cắt lúa, cẩn thận cúi xuống nhiều đau thắt lưng dễ bệnh đó.”
Ngay cả lúc mới sinh con xong đi chăng nữa thì cũng sẽ khó mà trở lại như bình thường ngay được, cắt lúa mạch mấy ngày liên tục như vậy, sợ là xương sống thắt lưng sẽ không đi nổi.
Kha Nguyệt dừng động tác trên tay lại, thở dài: “Tôi cũng muốn hờn dỗi để không đến đây làm việc, có ai mà không biết để ý đến thân thể của mình đâu chứ. Thế nhưng không còn cách nào khác, đến nước này rồi thì dù sao tôi cũng phải tính toán lại cho mình một chút, nếu mà hiện tại tôi không ra đây làm việc, nói không chừng đến mùa đông thì trong nhà liền sẽ mất đi công điểm.”
Đồng Vận nghe xong, cảm thấy có chút ngoài ý muốn: “Cái này có đáng là bao đâu chứ, đại đội sản xuất đến lúc đó khẳng định là sẽ phân chia theo đầu người mà phân lương, cùng lắm thì đến lúc đó sẽ nghĩ biện pháp phân bổ một ít tiền.”
Đại đội sản xuất lương thực sẽ nhận nộp lương thực, nộp thuế, năm sau sẽ nhập về giống thóc mới, những cái khác là theo đầu người mà phân chia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây