“Hồ Văn Văn, có phải cô dùng trộm kem đánh răng của tôi không?” Bạch Tuệ Lan ném cái chậu, cô ta quát lên với Hồ Văn Văn.
Trong ký túc xá có mười hai người, có người đang rửa chân, có người đang đọc sách, có người đang nói chuyện. Một tiếng hét của Bạch Tuệ Lan khiến mọi người đều nhìn về phía Hồ Văn Văn.
Động tác chải đầu của Hồ Văn Văn dừng lại, cô ta không thể tin được nhìn về phía Bạch Tuệ Lan: “Cô có bệnh hả? Cô dựa vào đâu mà nói như vậy? Chỉ là kem đánh răng mà thôi, Hồ Văn Văn tôi dùng trộm của cô?”
Bạch Tuệ Lan cười lạnh nói: “Cần phải nói sao, dù sao trong ký túc xá của chúng ta có mười hai người, chỉ có cô là đáng khinh nhất, thường thường lén lút ở một mình trong phòng.”
Hồ Văn Văn đứng bật dậy: “Bạch Tuệ Lan! Nói chuyện phải có bằng chứng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây