Tần Hàn Thư cũng không biết diễn biến tâm lý của những người khác. Cô thành công xử lý xong con gà mái, khóe miệng hiện lên một nụ cười, tự khen chính mình ở trong lòng.
Mã Triều Dương nhìn thấy thì rùng mình một cái, nhỏ giọng nói thầm với Lâm Chi Hằng: “Bây giờ khi nhìn cô ấy, tại sao trong lòng tôi lại cảm thấy có chút sợ hãi nhỉ?”
Lâm Chi Hằng lười biếng thu tầm mắt lại, hừ nhẹ một tiếng nói: “Sát phạt quyết đoán, rất tốt.”
Mã Triều Dương bất ngờ liếc nhìn Lâm Chi Hằng.
Đây là lần đầu nghe anh ta nghe thấy Lâm Chi Hằng khen người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây