Bởi vì phải gặt lúa nên trước đó mọi người đã mài sẵn lưỡi hái, lưỡi dao trắng hếu.
Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Tần Hàn Thư, trong lòng Liêu Vũ Khiết bỗng dưng hơi căng thẳng.
Cô ta quên mất, thanh niên trí thức là một tập thể, cô ta kéo dài công việc như vậy rất ảnh hưởng đến mọi người, trong đó cũng bao gồm cả Tần Hàn Thư.
Liêu Vũ Khiết giờ sợ Tần Hàn Thư từ tận đáy lòng.
Nhìn thấy lưỡi hái trong tay Tần Hàn Thư hơi nhúc nhích, cô ta vội vàng hét lên: “Tôi không lười biếng nữa, tôi không lười biếng nữa có được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây