Tần Hàn Thư đi ra vừa kịp lúc nhìn thấy cảnh tượng này.
Cô khẽ giật mình, sau đó lặng lẽ đặt những trái nho đã rửa sạch lên mặt bàn.
“Thật ra cũng không có gì, đeo chân giả này cũng không ảnh hưởng đến việc sinh hoạt.” Tề Phong nói rất lạc quan, nhưng thực tế thì sao lại không ảnh hưởng được? Ít nhất là anh ấy không thể làm việc như người bình thường.
Chu Duy Quang hỏi: “Bây giờ cậu đang làm gì?”
Tề Phong đáp: “Em vừa tới Giang Thành được nửa năm, cùng hợp tác mở một quán cơm với người ta, cũng dần ổn định rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây