Hình như Lưu Nhị Thúy có thể hiểu được nhưng lại không xác định, thích thú hỏi: “Có ý gì vậy?”
Tần Hàn Thư giải thích chi tiết: “Sau này chắc chắn sẽ có càng nhiều người như chị em của chị muốn vào thành làm việc, nhưng các cô ấy không có đường đi, nói không chừng sẽ bị lừa gạt, chị có thể thu thập những tin tức này, giới thiệu nó cho khách hàng, chị có thể thu một khoản phí hoa hồng nhất định là được.”
Như vậy cũng giống như Lưu Nhị Thúy hiểu, nhưng cô ấy lại nghi ngờ hỏi: “Như vậy có được không? Chuyện này không được…”
Lưu Nhị Thúy không biết dùng từ gì để hình dung, nhưng người ở thời đại này tin rằng lao động mới có thể đổi lấy tiền công, cô ấy không làm gì cả, chỉ nói chuyện với người ta mà đã đòi tiền?
Tần Hàn Thư nói: “Việc này không có gì là không tốt, nếu như tích hợp tài nguyên của bảo mẫu và khách hàng, tạo ra một nền tảng, sẽ thuận tiện và đáng tin cậy hơn cho cả hai bên, chỉ cần thu phí hợp lý, mọi người đều sẽ vui vẻ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây