“Thật ra có lúc chị cũng đã nghĩ là, thôi thì cứ mặc kệ chuyện này đi, cũng không phải không được, con cái cũng đã lớn như vậy rồi, bố mẹ hai bên cũng sống trong cùng một thôn, ly hôn thì khó coi quá.”
“Nhưng chị chỉ cần nhìn thấy Nguyệt Nhi, trong lòng chị bèn cảm thấy như trộn phải cát vậy, có thế nào cũng cảm thấy không ổn.”
“Anh ấy nói, là bọn chị nợ bác sĩ Kiều, cho nên phải bù đắp cho Nguyệt Nhi, nhưng sao chị lại nợ bác sĩ Kiều chứ? Rõ ràng là bác sĩ Kiều đã cướp người đàn ông của chị mà.”
“Chị biết anh ấy vẫn luôn ghét chị, cảm thấy chị thô tục không có học thức, không xứng với anh ấy, bao nhiêu năm qua chị cũng đã nghĩ thông suốt rồi, đã không xứng với người ta thì đừng cố gắng chung sống nữa, chị ly hôn với anh ấy, sau này anh ấy có thể tìm được một người thích hợp hơn chị.”
Khi Lưu Nhị Thúy nói ra những lời này, cảm xúc vô cùng bình tĩnh, nhưng Tần Hàn Thư tin rằng, cô ấy nhất định đã phải giằng xé rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây