Tần Hàn Thư hỏi: “Thế thì chị có đủ sữa không? Có đủ cho hai bé bú không?”
Lưu Nhị Thúy cười haha: “Chị ấy à, không có cái gì giỏi cả, thế nhưng trước kia ở trong thôn, thường được các cụ già khen giỏi chuyện sinh đẻ với chăm sóc con cái đấy.”
Tần Hàn Thư cũng cười theo: “Vẫn để sữa bột ở chỗ chị đi, một mình chị mà cho hai đứa bú, nếu không thì để chị uống bổ sung dinh dưỡng cũng được. Dù sao thì em có mang về cũng không dùng đến, để lâu cũng quá hạn mất.”
Hơn nữa, khi về còn mang cho Lưu Nhị Thúy ít thịt và trứng gà.
Lưu Nhị Thúy suy nghĩ một lúc, thấy Tần Hàn Thư nói cũng đúng, nên cũng thoải mái nhận lấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây