Cậu trai cười hì hì: “Người của khoa chúng ta đều chọn trưởng khoa đấy, nếu thua thì mất một số tiền lớn rồi. Cô là người lâu năm ở Bách Hóa nên tai thính mắt tinh, thế nên phải thăm dò ở chỗ cô chứ.”
“Gì cơ? Mấy người còn cược tiền à?” Ngô Ánh Hà nghiêm túc phê bình: “Mau dừng lại cho tôi, nếu không báo lên trên là ai cũng bị phê bình đấy.”
Cậu trai không sợ, vẫn cười đùa tí tửng: “Không sao, mọi người ai cũng tham gia, không ai báo cáo đâu.”
Ngô Ánh Hà bất đắc dĩ lắc đầu: “Tôi chẳng quản lý được mấy cậu, tùy thôi. Có điều đừng mong nghe ngóng chuyện gì nữa, tôi đâu phải người của cấp trên, làm sao tôi biết được?”
Cậu trai nói là nghe ngóng, thật ra là nhân lúc không có gì làm mới chạy lại chơi, nghe bảo thế cũng không thất vọng mà đi mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây