Như Mai đến lúc mười giờ hơn, Tần Hàn Thư mặc áo khoác dày, ba người bọn họ đi ra ngoài.
“Ôi, quần áo bằng vải nỉ của cô trông đẹp quá, khó mua được màu có chất liệu này.” Như Mai chỉ vào áo khoác màu nâu nhạt của Tần Hàn Thư.
Tần Hàn Thư nói: “Để lúc nào quầy vải bên đó có hàng, tôi sẽ thông báo cho cô đầu tiên.”
Như Mai vui vẻ nói: “Được thôi! Cô là nhân viên cửa hàng bách hóa mà! Tôi cảm ơn cô trước nhé~”
Tần Hàn Thư cũng nói với Lưu Nhị Thuý: “Chị dâu, nếu chị muốn thì cũng có thể nói cho em biết, em sẽ giúp chị để mắt tới.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây