“Tiểu Tần, em đừng suốt ngày buồn bực trong nhà, không có việc gì thì lên tìm chị chơi! Dù sao chị ở nhà một mình cũng nhàn rỗi!”
Tần Hàn Thư cười gật đầu, tiễn Lưu Nhị Thúy nhiệt tình đi.
Sau khi đóng cửa lại, cô mới xoa xoa khuôn mặt đã cười đến cứng đờ.
Nhân duyên của Lưu Nhị Thúy không tốt lắm, bình thường hình như mọi người trong khu nhà này cũng không quá thích trò chuyện với cô ấy. Mấy ngày nay gặp được Tần Hàn Thư là người không mang thành kiến nên phá lệ nhiệt tình, hầu như xế chiều mỗi ngày đều bền lòng vững dạ xuống tìm Tần Hàn Thư chơi.
Một lần ngồi xuống là hết nửa ngày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây