“Cô không lo giữ đứa con nghịch ngợm của mình mà còn chạy đến tận cửa để mắng tôi. Cô sợ người khác không biết bản thân mình là người đàn bà đanh đá quê mùa sao?”
“Bà đây là người đàn bà đanh đá đấy thì làm sao? Cô cùng một người đàn bà đanh đá chửi nhau thì cô cũng chẳng hay ho gì đâu? Đừng tưởng rằng mình là người thành phố thì hay lắm, người thành phố cũng không có gì đáng để lên mặt ở nông thôn của chúng tôi đâu.”
“Cô… Cút! Dẫn theo đứa con hoang của cô ra khỏi đây cho tôi.”
“Mẹ kiếp! Cô mắng ai là con hoang hả? Cô mắng lại lần nữa cho tôi nghe thử coi...”
Tần Hàn Thư xuất hiện ở đầu cầu thang, tạm thời cắt đứt cuộc cãi vã giữa hai người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây