Tần Hàn Thư thẳng thắn khiến Như Mai nảy sinh một chút thiện cảm, cô ấy cảm kích nói: “Cảm ơn cô đã thông cảm. Cô đến đoàn ca múa tìm Tào Tĩnh sao? Cô ấy đã đi rồi.”
Tần Hàn Thư lắc đầu nói: “Tôi không tìm chị ấy. Tôi muốn mua chút đồ ở cửa hàng bách hóa gần đó, kết quả cũng không nhìn thấy được thứ mình muốn mua, nên đến cổng của đoàn ca múa bắt xe chuẩn bị đi về.”
Như Mai gật gật đầu, nói: “Xe đến trấn Kim Mã rất lâu mới có một chuyến, nếu không may mắn thì có khi phải chờ thêm bốn mươi phút.”
Cũng khó trách Tần Hàn Thư lại đến công viên nhỏ để ngồi.
Ấn tượng của Như Mai đối với Tần Hàn Thư rất tốt, ở lại nói chuyện với Tần Hàn Thư một hồi, cho đến khi xe tới, đưa mắt nhìn Tần Hàn Thư lên xe, cô ấy mới rời đi về nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây