Chu Duy Quang im lặng một hồi, yếu ớt nói: “Chẳng lẽ tôi ý thức được mình sinh ra tà niệm, còn phải viết báo cáo xin chỉ thị của cậu? Chủ yếu là khoảng cách quá xa, tình huống không cho phép mà.”
Tần Phi Dương nghẹn họng.
Lời này cũng không phải không có đạo lý.
Nhưng mà anh ấy khó chịu! Cảm thấy không thoải mái!
Chu Duy Quang vỗ vai Tần Phi Dương, an ủi: “Ván đã đóng thuyền, việc cậu có thể làm chính là chúc phúc chúng tôi, anh vợ à.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây