''Lại là ăn cháo! Hôm nào cũng ăn thứ này, miệng cũng sắp nhạt như nước ốc rồi!” Bà cụ Hồ đập cái bát xuống bàn, nhìn về phía Dương Ái Trinh bằng ánh mắt không vui.
''Mày ngửi thử đi! Mày ra sân ngửi một cái! Có nhà ai là không có mùi đồ ăn bay ra không? Tại sao nhà chúng ta chỉ ăn cháo bột ngô và bánh ngô?”
Dương Ái Trinh cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Nếu như nhà chúng ta mua thêm lương thực phụ, có thể là không đủ ăn...''
Lương thực cung cấp cho dân cư trong thành phố bao gồm gạo và lương thực phụ được chia thành tỷ lệ 7:3.
Nhưng bây giờ Hồ Binh Binh vừa không có công việc vừa không có hộ khẩu, hộ khẩu của bà cụ Hồ cũng là hộ khẩu nông thôn, chuyện này cũng đồng nghĩa với việc bọn họ phải nuôi bốn người chỉ với khẩu phần lương thực của hai người là Hồ Đại Dũng và Dương Ái Trinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây