Bọn họ đồng loạt rùng mình, kỳ lạ cảm thấy... có một sự chột dạ khi bị bắt gian.
Ninh Viện lắc đầu, cô đang nghĩ gì đấy!
Thế là, cô đỡ Trần Thần đứng ngay ngắn, ngại ngùng nói với Vinh Chiêu Nam: “Anh chờ ở cửa thôn rất lâu rồi nhỉ, hôm nay xảy ra chút chuyện, em đến đồn công an, là đồng chí này đưa em về.”
Ánh mắt lạnh lẽo của Vinh Chiêu Nam dời khỏi Trần Thần đang nơm nớp lo sợ, nhìn cô, cất bước đi qua, mày kiếm nhíu lại: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
Anh để ý thấy tay áo của cô đã bị kéo nát rồi, túi cũng rách rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây