“Anh là ánh... ánh mặt trời rắn rỏi của tổ quốc...”
“Anh là ánh sáng... Anh là tia chớp... Tôi kiểm điểm... Anh là người anh duy nhất... Đừng... Tha mạng...”
Vinh Chiêu Nam nhìn cô gái nhỏ xinh dưới thân, tóc dài rối tung, quần áo lộn xộn, đôi mắt rưng rưng, gương mặt đỏ ửng, run rẩy thở hổn hển từng hơi.
Anh bỗng không tự chủ được nắm chặt eo nhỏ của cô, quần áo của cô bị vén lên một góc trong lúc đùa bỡn.
Ngón tay anh lướt qua da thịt cô mà không hề có sự cản trở, gần như véo vào làn da tinh tế bên hông cô gái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây