Cộng thêm phiếu gạo thành phố mười một ký trước đó, phiếu vải mười hai thước và phiếu dầu hai ký rưỡi, phiếu đồ ăn vặt nửa ký, hiện giờ trong tay cô vô cùng dư dả.
Đúng là xoay người nông nô cất tiếng ca, cô đã coi như là hộ tầm trung trong nông thôn rồi, không cần bủn xỉn như còn lúc là thanh niên trí thức nữa.
“Tôi dùng vài phiếu mua mười ký lương thực và nửa con gà quay, còn có một ít bánh sô-đa về, mỗi tuần ít nhất chúng ta có thể ăn được một bữa cơm.” Ninh Viện híp mắt, cười cảm khái.
Ngày nào cô cũng ăn cháo đến buồn nôn, luôn đánh rắm nữa.
Giờ ít nhất cải thiện được món chính, hơn nữa tuy bánh sô-đa không ngon bằng bánh quy Vạn Niên Thanh ở Thượng Hải nhưng cũng là hàng xa xỉ lúc này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây