Lần đầu tiên họ lại cảm thấy sức mạnh của “chó cùng rứt giậu” lại lớn đến vậy!
Trước kia rõ ràng Ninh Viện mỏng manh và hướng nội như thế, đây là vì không về thành phố được nữa mà nổi điên ư?
Chờ đám người đã chạy xa như bị chó đuổi.
Lúc này Ninh Viện mới thở hổn hển, đầu đầy mồ hôi nằm liệt: “Hộc hộc…”
Vinh Chiêu Nam nhìn cô nằm liệt trong lòng mình, như thể một con thú nhỏ đi ra ngoài đánh một trận với người ta rồi thu lại sức lực ngang tàn, da lông đều bù xù hết cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây