Lần trước cô ta châm ngòi dì ba Vương cướp phiếu gạo khen thưởng của cô, hại cô phải kết thù với bà ta.
Cô ta thật sự coi cô là quả hồng mềm nên giờ hất mũi lên mặt đúng không?
Ninh Viện giơ tay lên cao không chút khách sáo tát từng cái vào mặt cô ta: “Cô là cái thá gì? Cho rằng mình là nữ hoàng à? Ai không nghe cô, ai không cung phụng cái chân thối của cô, ai muốn vượt qua cô thì cô xử lý người đó?”
Đường Trân Trân đau đến mức chảy nước mắt nước mũi, vừa giãy giụa vừa hét lên: “Buông… Buông tay… A a… Mấy người cản ả lại cho tôi.”
Cô ta thật sự không biết cô dám nói ra tay là ra tay thật.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây