Anh nhìn cô, ánh mắt âm u: “Tôi không có ý xem thường cô, chỉ là cô muốn thi đại học thì cần phải phân biệt cái nào là chính cái nào là phụ, sức lực con người cũng có giới hạn.”
Cô vừa ngáp vừa nói thầm: “Tôi biết rồi, tôi để chị Mãn Hoa giúp đỡ là vì tôi phải thi đại học, cũng phải có một ai đó giúp tôi việc buôn bán này chứ.”
Cô dừng một lát, vươn vai chuẩn bị đi rửa tay: “Anh cũng là một mối ở thủ đô của tôi đấy, buôn bán ấy mà, không khó coi gì đâu.”
Vinh Chiêu Nam nghe vậy cười khẽ: “Tôi quên mất là cô có tính gian thương.”
Chân cô ngắn vậy mà tranh đua ghê gớm thật.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây