Chấp hành nhiều nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, mặt đội trưởng chưa từng bị thương. Người thường cũng không dễ gì làm anh bị thương. Vết thương này từ đâu ra?
Vinh Chiêu Nam cầm chén, nhàn nhạt nói: “Vào lúc đại hội kiểm điểm, tôi bị người ta chọi đá, cũng không biết là ai, không cần lật lại lịch sử quá khứ đâu.”
Ninh Viện và cậu ấy đều im lặng.
Cô vẫn luôn chính mắt thấy anh sống những ngày tháng ấy ra sao, chỉ thầm thở dài.
Trần Thần lại không nhịn được đỏ vành mắt, siết chặt nắm đấm: “Đội trưởng... Thật sự xin lỗi, em tới chậm rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây