Vừa dứt lời, Khương Song Linh đã cúi đầu xoay người sang chỗ khác múc một chén cháo trứng vịt Bắc Thảo đã nấu chín từ trước, rồi cầm bánh và cháo vòng qua Tề Hành, ngồi xuống chiếc bàn vuông cùng hai đứa nhỏ ăn cơm chiều.
Tề Hành đứng ở cửa phòng bếp liếc mắt nhìn cái chén trong tay, lại đảo qua người phụ nữ đang ngồi yên vị trước bàn vuông, trong ánh mắt anh chợt hiện lên vài phần bất đắc dĩ.
Sau đó, anh cũng đi đến trước bàn vuông ngồi xuống.
Bốn người bọn họ vừa đủ một bàn.
“Đồng ý với cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây