Ánh mắt Khương Song Linh luôn rất tốt, cô cũng chọn cho bọn nhỏ vài món, sau đó đưa Tề Hành xách theo bao lớn bao nhỏ trở về. Thời điểm hai người quay về, mấy đứa nhỏ cũng trở lại.
“Đợi chút nữa mấy đứa tới thử quần áo xem.”
“Mẹ chọn quần áo không cần thử, khẳng định là đẹp.”
Đúng là… thiên xuyên vạn xuyên, mã thí bất xuyên*.
*nôm na là, bất cứ thứ gì dùng đi dùng lại cũng khiến người ta chán ghét mà bỏ đi, chỉ có mỗi lời nịnh hót là ai cũng thích nghe, mà nghe nhiều không thấy chán.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây