“Vậy cậu và cậu của cậu là như thế nào ——” Đường Bách đang muốn ngẩng đầu, liền thấy Tề Việt trước mắt xắn lên hai ống tay áo, lộ ra hai đoạn cánh tay với đường cong cơ bắp sắc bén.
Tề Việt ôm ngực, lông mày nhướng lên: “Nếu cậu còn dám nhắc tới một chữ cậu kia, thì những môn học trong chương trình học kỳ sau đừng tới nhờ vả tôi.”
Đường Bách: “……”
Hứa Bác Thanh: “……”
Sao bọn họ lại nghe ra thanh niên này có thù oán với cậu của mình chứ nhưng không phải Tề Việt này là tiểu đáng thương muốn đi đến cậy nhờ cậu sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây