“Cái gì dòng họ? Họ Tề?! Hả?? Lão nghệ nhân gọ Tề??” Tròng mắt Vương Hạ Chi trừng to tới mức sắp rớt cả ra ngoài, trong miệng lắp bắp: “Tề? Lão Tề, là đoàn trưởng Tề nhà em ư?”
Là đoàn trưởng Tề thì cứ nói đoàn trưởng Tề đi, sao còn văn vẻ nói lão nghệ nhân này lão nghệ nhân nọ chứ?
Ánh mắt Khương Song Linh sâu kín: “Là anh ấy, chị cũng có thể nhờ đoàn trưởng Vương nhà chị thử làm xem, em cảm thấy bọn họ đều là lão nghệ nhân.”
Vương Hạ Chi: “…… Không, lão Vương nhà chị không có kỹ thuật cao như đoàn trưởng Tề nhà em đâu. Đoàn trưởng Tề nhà em mới đúng là lão nghệ nhân.”
Khương Song Linh: “……”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây