Đương nhiên ban ngày là thời gian nỗ lực công tác, đâu thể cho người ta xem TV?
Kể cũng đúng, thời đại này không có thiết lập chuyện đám trẻ nhỏ luôn ở lì trong phòng, đài truyền hình trực tiếp quy định thay mọi người khi nào mới có tiết mục TV.
“Vậy chúng ta cứ từ từ đã, chờ xem sau, ăn cơm xong rồi, cả nhà sẽ cùng nhau xem TV.”
Khương Song Linh thở dài nhẹ nhõm một hơi, may mắn không phải không có tín hiệu, nếu thực sự không có tín hiệu, mỗi ngày đều ngồi nhìn một mảnh bông tuyết, chắc cô không tài nào chịu nổi.
Kiểu gì cũng không thể mua một cục vô dụng mang về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây