Khương Song Linh nghiêng nghiêng đôi mắt, hướng ngón tay chỉ lên tán cây cổ thụ: “Anh đón vợ như thế hả?”
Ai không biết còn tưởng anh đang nằm vùng, chờ bắt đào phạm (tội phạm bỏ trốn).
Trong lòng đào phạm Tiểu Khương đầy e ngại.
“Lúc em vừa đi đến đó, anh đã phát hiện ra em rồi.” Tề Hành chỉ chỉ đoạn rẽ gần đó cho Khương Song Linh xem: “Anh muốn cho em một niềm vui bất ngờ.”
Khương Song Linh: “……Đúng là bất ngờ thật, còn vui à? Ừm… đúng là có một chút chút. Nhưng mà, đồng chí Tề Hành, tại sao đột nhiên anh lại muốn chơi trò này?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây