Cô đi lên thang lầu gặp được Trần Tây ở chỗ rẽ. Trần Tây kéo cánh tay Khương Song Linh, đưa mắt ra hiệu cho cô, Khương Song Linh sửng sốt một chút, tuy cô không qúa rõ ý tứ của cô giáo Trần, nhưng vẫn đi vào phòng học.
Hai người bước vào trong phòng học, trong phòng học cũng không có thứ gì khác, phấn viết trên bục giảng và sách vở vẫn chỉnh chỉnh tề tề. Khương Song Linh nhìn trái ngó phải một hồi, trong lòng thầm im lặng vài giây, lúc này mới chậm rãi đi ra ngoài.
Cô đứng trên lầu hai, nhìn thấy bên dưới Trần Tây và vị cô giáo Tạ kia nói mấy câu, sau đó dường như cô giáo Tạ mặc váy lam kia có chút không vui vẻ, cô ta hậm hực mà đi rồi.
Khương Song Linh đi xuống lầu, tới bên người Trần Tây, không hiểu ra sao: “Cô giáo Trần, đây là làm sao vậy? Cô giáo Tạ kia, cô ấy……?”
Trần Tây nhỏ giọng nói chuyện cùng cô: “Không có gì, em cứ mặc kệ cô ta đi. Hứ, chị còn có thể không biết cô ta đang muốn cái gì ư?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây