Anh chiều tà phác họa lên khuôn mặt diễm lệ của cô, còn gió đêm nhẹ nhàng thổi bay mái tóc đen mượt mà ấy.
Rõ ràng anh đang đứng ở bờ biển, nhưng lại mơ hồ cảm nhận được mùi hương quen thuộc truyền qua.
“Tiểu Khương, chị chuyển phương hướng nhé.”
“A, được ạ.” Sắp sửa cập bờ rồi, Khương Song Linh không còn sợ hãi nữa, cô đứng trên bè trúc, nhìn người đàn ông dưới ánh hoàng hôn kia, trên mặt không cầm lòng được, hiện lên một nụ cười.
Ai biết đâu bè trúc dưới thân xoay tròn, góc độ thay đổi, Khương Song Linh vừa vặn bước lên phía trước, có ý đồ xoay người, hai chân đã ăn no thiệt thòi, vừa nâng lên đã vội vàng rơi xuống đất, làm cô hẫng một cái, chân trái trực tiếp trẹo qua một bên, thân thể nghiêng ngả, lăn tõm xuống nước sông lấp lánh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây