Câu chuyện của hai người Khương Song Linh trên báo tranh liên hoàn chỉ còn một tháng nữa là kết thúc, bởi vì được độc giả rất hưởng ứng, bên kia còn cố ý yêu cầu bỏ thêm vài tờ, cuối cùng làm thành một quyển sách nhỏ, tặng cho hai tác giả các cô giữ làm kỷ niệm.
Ông Hạ tặng bồ câu lại đây, quà đáp lễ của Khương Song Linh chính là một bức thư pháp, là mấy bộ thư pháp khi Triệu Dĩnh Hoa luyện chữ, được cô trịnh trọng dán lên vách tường, đã vậy còn vẽ thêm tranh vẽ tương xứng. Triệu Dĩnh Hoa cảm thấy hứng thú cực kỳ, bà ấy đã chọn ra một bức có liên quan và chiếc áo lông rách nát cùng gửi cho Tề lão nhị.
Triệu Dĩnh Hoa còn ngoài ý muốn thấy một chút biểu tượng cảm xúc trong bức thư Vương Tuyết Xu gửi lại đây. Tóm lại, phong thư nhà lần này bà ấy gửi cho con trai mình, cộng thêm chiếc áo lông rách nát kia nữa, hoàn toàn khác những lá thư trước kia, tuyệt đối là thứ không tưởng được.
“Cái gì? Mẹ? Mẹ gửi cho con cái áo lông này này này…… Mẹ tốn công như vậy làm gi?” Ở một đầu khác của điện thoại trong lòng Tề Diên ấm áp, hắn cảm thấy như có một dòng suối nước nóng đang liên tục phun trào trong lòng mình vậy, cảm động tới rối tinh rối mù.
“Cũng không phí bao nhiêu công lao, hiện giờ gửi qua cho con, con còn đủ thời gian mặc vào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây