Bà nhìn hai đứa nhỏ đang thành thành thật thật luyện chữ bên cạnh rồi không nhịn được thổn thức, từ nhỏ đứa nhỏ Tiểu Ngũ này đã biết tự hạn chế bản thân mình, nghe lời, khắc khổ học tập, không cần bất cứ ai đi nhắc nhở. Hiện giờ anh đã đến lúc đảm nhận nhiệm vụ giáo dục đứa nhỏ rồi.
Mà anh cũng quản lý đám nhóc con này khá tốt.
Khương Song Linh bưng chút bánh rưới tương tiến vào khao hai đứa nhỏ này: “Hai đứa, viết chữ cho đẹp một chút nha.”
Hai đứa nhỏ đang ăn bánh sôi nổi gật đầu, cái miệng nhỏ ngọt ngào như chấm mật. Tề Việt tùy tiện khoát tay, mở cái miệng dính đầy dầu mỡ ra nói: “Mẹ yên tâm đi, con thích nhất là luyện chữ.”
“Chị ơi, em cũng thích luyện chữ!!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây